Quý nhân phù trợ Du - Chương 21 - Kim Khả
Sau khi gửi lời chúc ngủ ngon xong, Chung Tư Mộ không nhắn thêm bất kì tin nhắn nào nữa, Thẩm Du đứng dậy đi tắm rửa. Sau khi lo lắng qua đi, cậu cảm thấy hơi không hài lòng.
Ấn tượng trước đây của cậu về Chung Tư Mộ là anh được phong ấn trong tế đàn, nhận được sự ngưỡng mộ và kính trọng. Nhưng sau vài lần tình cờ tiếp xúc, Thẩm Du phát hiện ra người này không hề giống với hình tượng lạnh lùng hoàn hảo bên ngoài. Anh cũng sẽ mệt mỏi, biết nói đùa và dễ gần. Vì một vài lý do nào đó, mà cậu cảm thấy nhẹ nhõm. Thẩm Du có linh cảm rằng những gì cậu nhìn thấy bây giờ hoàn toàn không phải là Chung Tư Mộ. Đối phương giống như một cái hố đen thần bí và nguy hiểm, cho dù cảm thấy nguy hiểm, người ta cũng không nhịn được mà muốn tới gần thăm dò.
Dù sao thì đó cũng là Chung Tư Mộ, cái tên có thể khiến hầu hết mọi người trong làng giải trí ngưỡng mộ.
Thẩm Du lấy nước vỗ lên mặt, rồi nhìn mình trong gương cười cười. Trên thực tế, nếu cậu không có mục đích xấu xa nào, thì cũng không quá khó để kết thân với anh Chung. Thẩm Du thấy có thể nói chuyện với người mà cậu ngưỡng mộ từ khi còn là sinh viên như những người bạn bình thường thế này đã là một điều vô cùng hạnh phúc rồi.
Sau một ngày quay phim căng thẳng, lúc bảy giờ tối, Thẩm Du cùng An Vy lên máy bay trở về Bắc Kinh, và buổi thử vai có Chung Tư Mộ tham dự đã đến gần trước mắt.
Từ khi có được cơ hội về buổi thử vai đến nay, chỉ trong một tuần, Thẩm Du đã trải qua hàng loạt các vấn đề như trở thành hot search trên mạng xã hội, các vụ bê bối liên quan bị thổi phồng, chấm dứt hợp đồng với công ty các loại. Khi mọi thứ có vẻ như đã kết thúc, cuối cùng cậu cũng có thể nhắm mắt lại và dựa vào lưng ghế máy bay để nghỉ ngơi, hít một hơi thật sâu. Thẩm Du âm thầm tự nhủ, dù thế nào cũng phải nắm bắt cơ hội này cho dù chỉ là một vai phụ nhỏ, phải hợp tác được với Chung Tư Mộ để thực hiện ước mơ nhiều năm của cậu.
Sau khi ở lại căn hộ nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau Thẩm Du dậy sớm để thu dọn. Cậu lấy từ trong tủ ra một chiếc áo phông trắng in hình, mặc với quần jean rách màu xanh đã được giặt sạch kết hợp với giày thể thao xanh đậm. Cậu chọn cách ăn mặc thoải mái nhất. Cậu soi gương rất lâu để xác nhận rằng tóc mình không bị rối. Rồi đi xuống nhà gặp An Vy.
Bởi vì đi quay phim quanh năm, nên Thẩm Du không mua xe riêng. Nếu phải đi quay ở phim trường xa với nơi ở, cậu sẽ đi thuê xe tại địa phương. An Vy đối với việc này rất bất đắc dĩ, cô liền thuê trước một chiếc xe, lái đến dưới cửa chờ Thẩm Du.
“Anh Du, anh không trang điểm à.” Vừa gặp nhau, An Vy đã phát hiện ra vấn đề.
“Nó không phải chỉ là buổi biểu diễn thử thôi sao.” Thẩm Du cười gượng. Sáu năm trong ngành, nhưng Thẩm Du vẫn chưa học được cách đánh kem nền. Khi đi quay phim sẽ có một chuyên gia trang điểm phụ trách chuyện này, hàng ngày Thẩm Du cũng không bao giờ trang điểm.
“Không được, anh Du, dù chỉ là buổi thử vai thì cũng là dùng camera quay chụp, cho nên chúng ta phải trang điểm để khi lên hình không bị nhợt nhạt, tới đây, em sẽ giúp anh.”
An Vy vừa nói vừa lôi từ trong xe ra một túi mỹ phẩm lớn, xem ra cô đã thật sự chuẩn bị sẵn những thứ cần thiết. Thẩm Du đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống, hai tay chống đầu gối, cứng ngắc tiếp nhận chuyện này.
May mắn thay, kỹ thuật trang điểm của An Vy rất tốt. Cô bảo Thẩm Du thoa nước hoa hồng lên mặt để làm sạch, sau đó thoa kem dưỡng da, rồi đến phấn nước và phấn nền, cuối cùng là kẻ lông mày. Trận chiến này kết thúc vỏn vẹn trong vòng mười phút.
“Chà, không cần phải quá dày, chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng một chút là trông có sức sống hơn nhiều.” An Vy vỗ tay, nhìn thành quả của mình mà cười đắc ý.
Cuối cùng Thẩm Du cũng thoát khỏi trạng thái cứng đờ, xác nhận tóc tai không có vấn đề gì, liền cùng An Vy đi đến nơi thử vai.
Địa điểm thử vai của Chung Tư Mộ là trong studio của anh lúc hai giờ chiều. An Vy và Thẩm Du sợ bị tắc đường nên đã quyết định đến đó sớm hơn giờ hẹn, đến nơi rồi mới ăn cơm. Thực tế đã chứng minh rằng điều kiện đường xá ở Bắc Kinh chưa bao giờ làm người ta thất vọng. Khi đến nơi, đã là mười một giờ trưa.
“Đi bên trái mấy trăm mét, có một nhà hàng Quảng Đông rất ngon, không gian cũng tương đối riêng tư, chúng ta tới đó ăn cơm trước nhé anh Du.” An Vy đã quen với nơi này nên sau khi đỗ xe xong liền đưa ra đề xuất. Đương nhiên Thẩm Du không phản đối, liền cởi mũ ra rồi đi vào quán cùng An Vy.
Nhà hàng Quảng Đông này nằm trong khu văn phòng cao cấp nên được trang trí rất tỉ mỉ. Các cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn nhìn ra bên ngoài tràn ngập cây xanh tươi tốt. Ánh đèn vàng ấm áp lặng lẽ hắt xuống. Kệ trưng bày và bình phong được dùng để ngăn cách không gian. Các bức tường và sàn nhà đã được trang bị các biện pháp cách âm, chỉ có thể nghe thấy những giọng nói cực kỳ nhỏ.
“Anh Du, em vào nhà vệ sinh một lúc đã nhé.” Sau khi ngồi xuống, An Vy xấu hổ nói.
“Được, vậy chờ em về thì chúng ta gọi món.”
Thẩm Du ngồi một mình trên bàn trong góc khoanh tay chờ đợi. Cậu thực sự có một chút bồn chồn lo lắng. Điều này không dễ gì để An Vy biết, nhưng cuối cùng cậu cũng thể hiện ra ngoài khi ngồi xuống. Mặc dù trong những lần gặp gỡ tình cờ trước đó cậu cảm thấy Chung Tư Mộ thoải mái hơn so với những gì báo chí viết, nhưng rốt cuộc thì điều đó cũng không liên quan đến công việc. Thẩm Du vẫn cảm thấy có chút hư ảo khi phải thể hiện diễn xuất trước mặt Chung Tư Mộ.
Thẩm Du cúi đầu không ngừng nghịch ngón tay mình, nghĩ lại những gì mấy ngày nay luyện tập. Đột nhiên, có một cô gái tóc dài dừng ở trước mặt cậu.
“Xin lỗi, xin hỏi có ai ngồi ở ghế này không?” Giọng nói nhẹ nhàng dễ chịu.
Thẩm Du theo bản năng ngẩng đầu lên, giây tiếp theo trợn tròn mắt.
“Kim Khả lão sư”
Cô gái rõ ràng là rất sửng sốt, lùi ra sau mấy bước, mái tóc buông xõa tự nhiên cũng theo đó mà đung đưa. Dù vậy dáng người của cô vẫn xinh đẹp động lòng người.
“Xin lỗi, đột nhiên gặp lại cô nên có chút kích động.” Thẩm Du thấy vậy lập tức ý thức được hành động đường đột của mình, vội vàng thấp giọng giải thích.
“Không sao”, Kim Khả quay đầu nhìn xung quanh, thấy không có người chú ý tới chuyện vừa xảy ra, mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ cười nói: “Không nghĩ tới lại có người vẫn nhận ra tôi.”
Thẩm Du nghe vậy chỉ cười. Cô gái trước mặt trông rất trẻ. Cô ấy mặc một chiếc váy trắng có dây đeo bằng vải bông, đeo một chiếc túi vải sọc đen trắng, mái tóc đen mượt buông xõa xuống eo. Nhìn từ xa, trông cô giống như một nhân viên văn phòng bình thường. Nhưng Thẩm Du biết cô hoàn toàn không tầm thường.
Kim Khả, nữ diễn viên trẻ nhất trong lịch sử ngành công nghiệp điện ảnh Trung Quốc, đã nổi tiếng mười năm trước với tác phẩm ‘Thanh Mai’. Kể từ đó, cô luôn kín tiếng và hiếm khi xuất hiện trước công chúng, nhưng chỉ cần cô quay phim, cô sẽ đóng tuyến chính trong những tác phẩm chất lượng.
Kỳ lạ là hoạt động nghệ thuật của Kim Khả không quá sôi nổi. Ngoại trừ các buổi lễ ra mắt phim mới và lễ trao giải của các liên hoan phim lớn, cô gần như không xuất hiện trước công chúng. Mọi người biết đến tên tuổi cô, công việc của cô và những thành tích đáng tự hào của cô, nhưng ít người nhớ mặt cô. Những ngày này nếu không phải mỗi đêm đều xem đi xem lại bộ phim Thanh Mai, Thẩm Du sẽ không thể nào vừa liếc mắt đã nhận ra vị nữ hoàng kín tiếng này.
Trên thực tế, đây là trạng thái mà một diễn viên thuần túy nên có, nghiêm túc và tận tâm với tác phẩm mình thích, không quan tâm đến những phán xét bên ngoài, và không đặt mình trước công chúng để bị chỉ trích, khen và chê, chỉ quan tâm đến tác phẩm.
Thẩm Du có chút ghen tị với Kim Khả, nhưng sự lựa chọn của cô đã được định sẵn là người bình thường không thể bắt chước. Ngay cả với người kén chọn như Chung Tư Mộ, anh cũng đánh giá Kim Khả là “sinh ra để làm diễn viên”.
“Chúng ta đều giống nhau.” Kim Khả nhìn Thẩm Du vài giây, cười nói.
“Bởi vì em đã xem qua rất nhiều tác phẩm của cô, nên vừa nhìn đã nhận ra.” Thẩm Du cười đáp lại, tôn trọng mà không nịnh nọt.
“Tôi thực sự rất biết ơn sư yêu mến mà cậu dành cho tôi.” Kim Khả khẽ ngước mắt lên, mỉm cười, rồi vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng nói lời từ biệt: “Vậy không quấy rầy nữa, tôi đi tìm bàn khác đây.”
“Kim Khả lão sư, tạm biệt.” Thẩm Du đứng dậy tiễn cô. Cô đã bị nhận ra. Với phong cách của Kim Khả, cô chắc chắn sẽ không ở lại lâu. Thẩm Du không nói những câu khách sáo để giữ cô ở lại. Cậu nhìn mái tóc dài tung bay của đối phương nhanh chóng biến mất.
Kim Khả xuất hiện gần studio của Chung Tư Mộ, thời gian này chỉ dành cho buổi thử vai. Chẳng lẽ giám đốc Chung đích thân mời nữ hoàng điện ảnh đến buổi diễn thử, mấy ngày trước Thẩm Du đã nghĩ tới việc này. Trong club hôm trước, những câu hỏi và giới thiệu của Chung Tư Mộ đột nhiên khiến cậu trở nên lo lắng hơn.
Bình luận chương "Chương 21 - Kim Khả"
Tìm kiếm
CÂY KHÔNG RỄ
Top lượt xem của web
Cây Không Rễ
Yêu Đơn Phương
Quỷ Dạ Khúc
Omega Complex
Able
Tương Phùng
Rắc Rối Ngọt Ngào
Mới Đăng Tải
Quý nhân phù trợ Du
Bình luận mới nhất
Lịch
H | B | T | N | S | B | C |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 2 | 3 | 4 | 5 | ||
6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 |
13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 |
20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 |
27 | 28 | 29 | 30 | 31 |